11.10.16

NẮNG MUỘN


NẮNG MUỘN

Vẫn đó trời thu khoảnh khắc vàng
Rơi đầy lá rụng giữa mùa sang
Đìu hiu chẳng bóng tình thơ dại
Lặng lẽ cung đường những dấu hoang
Gợi nỗi u hoài ngây mộng trở
Khơi niềm ảo não lạnh lòng mang
Chìm trong ký ức hoàng hôn đỏ
Một dải chơi vơi nắng muộn màng.

T/Vien
11/10/..16

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét