31.12.17

THẬT TÌNH


THẬT TÌNH

Thoải mái tâm an sống thật tình
Am nghèo rộng cửa đón bình minh
Ngày vui phú hoạ cùng thi hữu
Sáng đẹp trà chan với bạn mình
Cứ mặc cho đời quên phận hẩm
Đâu màng bởi kiếp lãng hư vinh
Ngàn hoa vẫn toả ngời bên nắng
Gió tạnh mưa tàn ấm mộng rinh.

T/Vien

27.12.17

CÀ PHÊ


CÀ PHÊ CHIỀU
(Họa)
Nắng nhạt mây mờ lạnh chốn bay
Đường bên quán cũ góc quen này
Người thương vẫn thế ngồi mơ đẹp
Kẻ nhớ đương còn đợi mộng hay
Gặp gỡ duyên xây tình tứ chuyện
Hàn huyên phận nối kiểu yêu bày
Vài giây giọt lắng còn vương đọng
Đã vội lên đường chẳng trọn tay.
T/Vien
____________

CÀ PHÊ CHIỀU CHỦ NHẬT
Thục Nương (xướng)
Đường chiều gió nhẹ nắng vàng bay
Bóng dáng người thương ở quán này
Đã thấy anh ngồi như ngóng đợi
Em vừa kịp đến thật là hay
Từng giây mỗi phút mong đi chậm
Để được cùng nhau chuyện tỏ bày
Tạm biệt quên hôn đành gửi đó
Ra về ấm áp một vòng tay.
     13/12/2015

15.12.17

LẠNH LÒNG


LẠNH LÒNG

Chiều đông lạnh lẽo tái tê mình
Quạnh quẽ ngây hồn nhớ dáng xinh
Thuở ấy bên nhau tình thắm nở
Giờ đây cách mặt phận đơn trình
Âm thầm tủi giấu gầy hương cảnh
Lặng lẽ sầu giăng kín mộng hình
Nắng biệt mưa vùi thêm tuyết ngỏ
Vời xuân chẳng sớm ngõ an bình.

T/Vien

11.12.17

HÀ NỘI SAU MƯA


HÀ NỘI SAU MƯA

Xa nhìn ghế trống lặng bơ vơ
Hà Nội sau mưa lạnh chốn chờ
Những lá đầy rơi hè vạm vỡ
Nhân tình chẳng ghé cảnh hoang sơ
Ngày nao thắm đượm nồng hương nhớ
Phút lại phai tàn nhạt sắc mơ
Hỏi mấy mùa xưa còn vướng nợ
Gươm Hồ khách cũ trải hồn thơ.

T/Vien


SẦU ĐÔNG


SẦU ĐÔNG

Chiều tàn tạ nắng hắt hiu đông
Sẫm mảnh trời loang chạnh cõi lòng
Vẩn vọng ngày xa tình cũ thắm
Thầm mơ tối cận dáng xưa nồng
Thuyền cong lái biệt nằm trơ mái
Bến vắng mây giăng ngả lạnh dòng
Bởi khách qua rồi không trở lại
Hoen sầu nhuộm kín cả bờ sông.

T/Vien

10.12.17

QUÊ TÔI


VỀ QUÊ

Xướng họa đường thi
+Dũng Nguyên
QUÊ TÔI...
Mời đến quê tôi viếng cảnh nhà
Thăm miền đất ngọt trĩu hương hoa
Êm đềm sông đỏ đầy tôm há
Mát mẻ xanh trời lộng gió ca
Thôn nữ hồn nhiên xinh đẹp lạ
Nông phu bình dị thật hiền hòa
Bình an một cõi thân tình quá
Lưu mãi nơi này chẳng muốn xa.
Dũng Nguyên
_________________

QUÊ TÔI

Luyến mãi nơi này chẳng muốn xa
Miền hương thắm đượm mối duyên hòa
Đồng xanh mát vọng thân thương ngả
Ngói đỏ êm dìu dệt áng ca
Nữ xóm xinh tươi hiền đến lạ
Trai làng mạnh khoẻ thật đào hoa
Mùa vui nhộn nhịp tình khơi cả
Hãy ghé quê tôi viếng cảnh nhà.
+Vien Le Tat
(họa theo bài)
__________________

THĂM QUÊ ANH
Theo anh nhịp bước thẳng quê nhà
Để một lần em ngắm cỏ hoa
Ríu rít chim non chen chỏm lá
Du dương sáo trúc chẽ chiều tà
Anh trai vội vã mời khay quả
Chị gái xoăn xuê rót tách trà
Cảm mến tình nông đằm thắm quá
Đi rồi dạ vẫn luyến không xa.
+Sunny. Phương
_________________

KHÓ RỜI XA
Cùng nhau sánh bước đến thôn nhà
Khẽ nở tâm hồn ngát mộng hoa
Ríu rít chim ngàn say gió ngã
Nhởn nhơ bướm vạn đắm chiều tà
Anh mời em nếm mùi hương quả
Em gọi anh nêm vị sắc trà
Cảnh vật thân tình đằm thắm quá
Đến rồi ai nở muốn chia xa....
+Dũng Nguyên



8.12.17

TÂM TÌNH


TÂM TÌNH

Thơ thầm định viết tặng người vui
Ấp úng dòng câu mãi ngậm ngùi
Óc mải bâng khuâng hồn lãng đãng
Đầu hoài lẩn thẩn trí lui cui
Đôi lời nhắn nhủ mơ đương thắp
Mấy chữ thân thương mộng ngại vùi
Chẳng biết tâm tình ai có hiểu
Hay là gặp gỡ mặc hên xui...

+Vien Le Tat(t/vien)
08/12/2015

7.12.17

GỬI NẮNG ĐÔNG


GỬI NẮNG ĐÔNG
(Xướng)

Đông về ngóng đợi ánh ban mai
Giá rét phong sương đỡ lạnh dài
Bởi nhớ đêm khuya chìm mộng dại
Vì thương những tối ủ mơ hoài
Ngày sang ấm áp hương yêu lại
Buổi đến nồng nàn sắc đắm khai
Dạo bước tình nhân du chẳng ngại
Êm đềm khoảnh khắc gửi mùa phai.

T/Vien
___________________

THẮM MÃI TƠ LÒNG
(Hoạ)

Nhẹ bước song hành tắm nắng mai
Cùng nghe nhịp sống ấm đường dài
Tâm hồn bay bổng nồng si dại
Nhịp thở lâng lâng nặng nhớ hoài
Hạnh phúc miên trường xây dựng đại
Tình trường khập khễnh rộng thông khai
Dời non lấp biển không ngần ngại
Thắm mãi tơ lòng chẳng nhạt phai.

+Dũng Nguyên.....!

VẪN KHÔNG VỀ - TỈNH LỐI VỀ


TỈNH LỐI VỀ
(hoạ-ndt)

Khổ nỗi thuyền duyên lạc ước thề
Xa rời bến nghĩa nhạt nhoà mê
Người xuôi giễu tiếng tung lề chợ
Kẻ ngược than đời ngẫm xó quê
Oải não sinh thành chưa trọn giấc
Già tâm giáo dưỡng chẳng yên bề
Còn gieo nghiệp chướng kề sau mãi
Tịnh giác đường hoa trải ngõ về.

Vien Le Tat

_______________________________

VẪN KHÔNG VỀ
(xướng)

Tình xưa nhạt nhẽo bỏ câu thề
Bởi lẽ tâm hồn lạc bến mê
Cuối bãi sa trường ngăn cảnh thị
Chân trời hậu tuyến chấn vườn quê
Đường xa ý thỏa dầm muôn ngã
Nẻo vắng lòng đau đẫm mọi bề
Gió lũ đồng xanh tràn ngập cả
Người đi tủi dạ ..vẫn không về.

Phạm Sỹ Duyên


3.12.17

GỬI ĐẮM SAY


GỬI ĐẮM SAY

Em ơi ..! Anh nói nhỏ nghe này
Những nét thơ hồng gửi đắm say
Mấy chữ thay lời nhiều quyến ái
Đôi dòng vẫn vẻ lắm duyên lay
Mơ về chốn cũ ngày thương đẫy
Mộng đến nơi xưa thuở nhớ đầy
Nguyện giữ con tim tình mãi vậy
Tương lai hạnh phúc nhé vai gầy.


T/Vien

https://plus.google.com/+VienLeTat/posts/WJ7A4A1Ukn6

30.11.17

GỬI NHỚ XƯA..!


GỬI NHỚ XƯA..!
(Stlb)

Cuộc đời sóng cả ai biết trước
Ai dễ đâu mang thước đo lòng
Người tình bến mộng đục trong
Đường qua hờ hững còn mong nhớ gì


Mặt ngơ bước ngoảnh khi thương lỡ
Dở dang tơ mối nợ vương sầu
Âm thầm dõi ngóng bên cầu
Nhìn theo chiếc bóng nông sâu bể đời


Hằn in những lúc cười duyên thắm
Mãi ghi hoài phút đắm bên nhau
Ngày xưa góc nhỏ đôi đầu
Từng quen khoảnh khắc đêm thâu ngọt lời


Mơ cung ái nụ cười nay vắng
Lẻ gác đơn phòng lặng tiếng yêu
Thuyền ngang tiễn gót nàng kiều
Về bên bến mới gửi điều phúc an


Lời thơ đượm thêm ngàn câu tứ
Cả trần phong lữ thứ sương mù
Hồng môn tửu cạn xuân thu
Nắng mai hạnh phúc ngao du đất trời

+Vien Le Tat
30/11/2015


NHÂN TÀI ĐẤY


NHÂN TÀI ĐẤY

Nhân tài Đất Việt chớ đừng khinh
Xuất chúng đề danh thực nhãn đình
Đã hiến vì dân mồi chả thính
Còn trao lợi nước mớ chân tình
Hầu to hắng giọng liền như bĩnh
Họng lớn vung lời bỗng thất kinh
Phọt phát ngôn từ trên ngưỡng đỉnh
Thòi nguyên cục mẫu khẳm công trình.

T/Vien

 

28.11.17

DI SẢN VIỆT


DI SẢN VIỆT

Hàm sư(gs,ts) đất việt quả thiên tài
Lật cả bao đời quật gốc khai
Chẳng mướn la tinh xài đỡ miệng
Đâu cần ngữ hán chắp thêm tai (tay)
Bài kia vẫn đẹp hồn trông rõ..
Chữ đó còn xinh nghĩa hiểu dài.. (đầy)
Vực khối lâu la mài bút trạng
Ngày sau sử ắt chói.. danh ngài(nơi đài).

T/Vien

20.11.17

TƠ LÒNG

TƠ LÒNG 3
(yv_hv)
Khối kẻ ngày nay nhớ lụy đò..
Rong thuyền oải xác bạc đầu lo..
Tình gieo sức kiệt mưa hoài chở..
Đạo dưỡng tâm hao nắng vẫn dò..
Ước vẹn khơi nguồn êm tiếng hát..
Gìn trong để suối ngọt câu hò..
Ngàn năm sóng cuộn sào đâu lãng..
Khách đã qua thời lái quạnh co..
T/Vien
_______________
TƠ LÒNG 1
Bài xướng _Tác giả Kim Cúc Thanh Ngân
Khắc khoải dòng trôi trở chuyến đò
Trăng sầu nửa mảnh nặng lòng lo
Nhiều năm xứ lạ bao niềm gởi
Một mối tình thâm mấy khoảng dò
Hạnh phúc chia đều hai nỗi nhớ
Hồn quê giữ trọn những câu hò
Gom từng kỷ niệm trong tiềm thức
Giận khúc tơ lòng mãi duỗi co .
________________
Y ĐỀ (TƠ LÒNG 2)
Họa hoán vận – Tg Hoàng Lê Văn
Đầy vơi sự nghiệp, khéo ai dò
Sóng vỗ âm thầm, bộn nỗi lo
Rẽ nước, dòng sâu, đường khúc khuỷu
Khua chèo, nhịp mỏi, lối quanh co
Liêu xiêu mái đổ, sầu câu hát
Lặng lẽ thuyền trôi, tủi giọng hò
Rãi Nắng, dầm mưa chờ đón khách
Qua sông, mấy kẻ nhớ ơn đò?
Hoàng Lê Văn

16.11.17

TIẾP BẠN


TIẾP BẠN

Bạn hữu tầm giao cẩn chén trà
Lơ thằng, ở đứa chỉnh thêm hoa
Ầm ầm trống ếch inh phương lạ
Tất bật loa thùng bổng hướng xa
Lặn vía rồng thiêng đâu nhớ biển
Chìm hơi cẩu quý khỏi trông nhà
Ca nhừ điệp khúc tình huynh đệ
Hậu thế lưu truyền tiếng mãi pha.

T/Vien

14.11.17

HƯƠNG XƯA


HƯƠNG XƯA

Chưa già đã tiếc tuổi hồng xưa
Thuở mới hương xuân độ chín vừa
Vẫy gió lùa trăng ngây ngất lượn
Hờn mây dỗi nắng thiết tha đùa
Tình phiêu cuốn giữa đôi bờ mộng
Ái quyện vòng bên những gốc dừa
Ngỡ bước đường yêu bền chặt mãi
Mà vương vấn lụy chút duyên thừa.

T/Vien

9.11.17

HỜN ĐÔNG


HỜN ĐÔNG

Chiều trôi chầm chậm tái tê lòng
Lạnh phủ lên hồn những nhớ mong
Chẳng đắp cho đời màn nắng nhạt
Đâu vòng gửi thế áng mây hồng
Đem tình thắm lại mùa thương ấy
Để ái thơm tràn buổi giá đông
Khoảnh khắc nhìn bên trời gió lộng
Đầy vơi tiếng dạ ngả tang bồng.

T/Vien
09/11/2015

2.11.17

MỘNG VỠ


MỘNG VỠ

Sang nhìn cuộc sống đẹp tầm cao
Hạnh phúc kề bên tưởng ngọt ngào
Có lẽ duyên vàng chưa sánh nguyệt
Hay là phận sáng chả bằng sao
Đêm hồng chẳng tiếng tình e ngỏ
Tối lạnh không lời kẻ ngại trao
Khẽ gió xuyên mành ngăn gối mộng
Đành cam bóng tủi giấc mơ đào.

T/Vien

KIẾP TẠM


KIẾP TẠM

Kiếp tạm trần gian hỏi có gì.?
Tay kề trước bụng úp mà đi..
Còn không kiếm mãi nào no đủ
Được mất theo hoài đấy thị phi
Bởi xác thân kia hoàn cát bụi
Rằng hồn phách ấy mãn vân vi
Ngày mơ tháng mộng tình ai giữ.?
Kỷ niệm dần phai chẳng níu ghì..

T/Vien

25.10.17

TRẮNG CANH


TRẮNG CANH

Mở mắt nhìn quanh vốn bộn bề
Thâm trầm tính việc oải đời tê
Công danh mãi dạt bờ đâu tới
Khát vọng hoài phiêu đích chẳng kề
Lạnh ngắt lời thương im gác mộng
Đen ngòm tiếng nhủ lặng phòng khuê
Người mê có hiểu lòng trăng vỡ
Gió lộng nhiều đêm trắng não nề.

T/Vien

22.10.17

CHỚM ĐÔNG


CHỚM ĐÔNG

Thu vừa biệt ngõ chớm vời đông
Lạnh đã tìm ru những giấc hồng
Khẽ mộng cây chờ đơm nõn thắm
Lành mơ nhụy kết toả hương nồng
Mây dày bấc lộng tình bên cửa
Giọt đẫm mưa tràn hội trước song
Cứ thể yêu kiều trong tiếng nhạc
Dù cho giá buốt vẫn phiêu bồng.

T/Vien

1.10.17

HƯƠNG ĐỜI


HƯƠNG ĐỜI

Tình đơm mộng kết giữa bao loài
Tạo hoá vuông tròn những mấy ai ?
Ngọt thắm lòng chung bền tận mãi..
Lành thơm nghĩa cả trắng trong hoài..
Ngàn năm điểm tiết còn phong lại
Một thoáng tô mùa chẳng nhạt phai
Vẫn nắng mưa cùng cay đắng trải
Hương thầm lặng toả đất trời say.

T/Vien

21.9.17

QUỲNH ĐÊM


QUỲNH ĐÊM

Men vàng khói thuốc tưởng đời êm
Nguyệt giỡn quỳnh côi khoả trước thềm
Ngấm lạnh từng cơn sầu mộng đắng
Dầm sương những khắc tủi thân mềm
Hồn ngan ngát nhóm hương nào muộn
Cánh vội vàng phai nhụy mấy bền
Thẹn nỗi trần hoang hờn kiếp bạc
Thơ tình lãng khách gửi vào đêm.

T/Vien

18.9.17

LUẬT HÁT


LUẬT HÁT

Kẻ hát người nghe hãy nhớ liền
Thu từ khách sạn tới nhà điên
Truyền hình muốn phát âu cam thiến
Cát sét ti toe phải chịu nghiền
Bởi nghĩ bài ca gầy phím tiện
Rằng lo nhạc sĩ ốm thân phiền
Hàm vêu lưỡi ngắn đừng mơ diễn
Luật mới vừa quay kẻo mất tiền.

T/Vien

http://tuoitre.vn/quy-4-2017-se-thu-tac-quyen-tai-khach-san-khap-ca-nuoc-20170911174940757.htm

14.9.17

THẮNG CẢNH TÂM LINH

THẮNG CẢNH TÂM LINH (Côn Đảo-Việt Nam)

ĐỊA NGỤC trần gian đã một thời
Răng hùm miệng quỷ xác ngàn nơi
Hiên ngang CHỊ SÁU hàng dương nghỉ
Bất khuất ANH HÙNG ngõ biển phơi
Tiếng trọng kia còn khơi thắm sử
Hồn thiêng đó vẫn nhủ xanh đời
Trầm ai ? Khói quyện mờ CÔN ĐẢO
Thắng cảnh tâm linh giữa đất trời !
&
Thắng cảnh tâm linh giữa đất trời !
Hương rừng bóng nước lửng trùm nơi
Che hồn CHÍ SĨ VÔ DANH ngủ
Phủ xác ANH HÙNG CHỊ SÁU phơi
Mãi khắc hồng danh lì CHỐN ĐẢO
Hoài in thắm máu rõ bia đời
Trầm hay khói khẽ mù sương toả ?
ĐỊA NGỤC trần gian đã một thời.

T/Vien






8.9.17

NHÂN TÀI ĐẤT VIỆT


NHÂN TÀI ĐẤT VIỆT

Lãnh đạo nhà ta sẵn một lò
Tung trình học thức vốn đầy nho
Lời vàng HẮN quyết không theo vượn
Ý ngọc BA mong chẳng mượn bò
Cấm tiệt công đường mang cánh ngoại
Khuyên là giới chức dụng hàng thô (hàng kho)
Hành nhân cách xứng tầm dân tộc
Xã hội ngày sau khỏi mốt mò.

T/Vien

4.9.17

TÂM THÀNH


TÂM THÀNH

Dâng người đã khuất nén trầm nhang
Ngát khói hương thơm tận bể ngàn
Dịp lễ Vu Lan hoàn cõi tục
Nhân ngày đạo hiếu khởi trần gian
Ơn dày mẹ dưỡng bền như đá
Nghĩa trọng cha khuyên sáng tựa vàng
Nguyện tấm lòng son thành kính tỏ
Mong hồn suối ngọc mãi bình an.

T/Vien

21.8.17

THU RƠI


THU RƠI
(bát láy)

Đường chiều lác đác lá khô rơi
Chếnh choáng mơ hoang giữa cuộc đời
Có phải tình xưa khe khẽ dậy
Hay là mộng cũ nhẹ nhàng khơi
Cùng mây lãng đãng bền phương gió
Với nắng du dương tận đỉnh đồi
Cứ ngỡ hoàng hôn kề mắt ngọc
Thu nào lạc bước chóng phai phôi.

T/Vien

19.8.17

TÌM EM


TÌM EM

Anh tìm em giữa muôn trùng biển khát
Để được nghe câu ngọt hát tình si
Cho cuộc đời say điệu nhớ mỗi khi
Tim thổn thức nhịp vỗ gì năm tháng


Chặng đường kia nỗi niềm hằn lên dáng
Của một thời hoa mộng lãng kiêu sa
Ai đã từng lỡ bước vội vàng qua
Sóng mặn vờn đời không già trăn trở


Tiếng yêu xưa hoà cõi lòng cứ ngỡ
Đêm vọng vời khi mây trở mùa sang
Trong gió thét mưa thêm lạnh bàng hoàng
Gọi thầm mãi người thương nàng có biết


Tâm hồn hoá tình yêu là bất diệt
Chỉ lặng cầu trăng đừng khuyết đừng phai
Dù tóc bạc quàng trên nét hình hài
Mà chưa vội nguôi ngoai dòng mực thắm


Anh tìm em giữa nơi miền hoang vắng
Thắp lại màu hoàng hôn vãng lên ngôi
Ngả bóng chung chiều êm ái sau đồi
Lạc về đâu thoáng hương trời kỷ niệm !

T/Vien 

17.8.17

THU VỀ













THU VỀ

Thu về nét thoảng gió heo may
Sáng lạnh chiều se lá cội đầy
Chợt thấy tâm hồn dâng giữa buổi
Vừa nghe nỗi nhớ ngập bên ngày
Đường xưa vẫn dậy màu hư ảo
Nẻo cũ còn vương dáng nhẹ gầy
Dẫu biết tình kia thầm giữ được
Trao đời mộng khẽ ngọt ngào vây.

T/Vien


11.8.17

HÀNG Ế...!


HÀNG Ế...!

Ngỡ tưởng ngày xưa đói ..vải dè
Đương thời khó nhọc.. khỏi cần che
Anh ngồi giữa chợ vùi.. đông vẽ
Chị nhổm bên đường cõng ..hạ be
Đẫy mẹt khoai tây thâm chuối mẻ(mẻ chuối)
Đầy mâm bánh thịt thẫm xôi chè(xôi chè thâm)
Người qua kẻ lại hòng tham rẻ
Ế ẩm mua giùm cảnh chéo nghoe.

T/Vien
25/03/2016

https://plus.google.com/+VienLeTat/posts/4G3tcFUw1B3

KHOẢ GIỮA TRỜI

KHOẢ GIỮA TRỜI
(Họa)

Khéo tạc tơ hơ giữa đất này
Tồng ngồng gậy tướng cả gang tay
Ả qua.. tiếc của.. hờn ..mưa nẫu
Bà lại ...than đời.. tủi ...nắng lay
Giá được.. đem về.. nhờ sửa cối
Còn chăng.. tậu phải.. khỏi mua chày
Người xem, kẻ liếc.. chiêm.. rồi ngẫm
Tượng gỗ còn hơn gã vượn ngày.

T/Vien
25/03/2016
__________________

KHOE GIỮA BAN NGÀY
Thục Nương

Làm chi phải đứng ở nơi này
Trái gió nâng cần có mỏi tay
Chẳng áo che trên mưa nắng cực
Không quần đậy dưới gió cồn lay
Cao đầu khóa mở banh mồm cối
Nghểnh cổ sương phun há miệng chày
Có biết bao người xem đỏ mặt
Mà khoe cái ấy giữa ban ngày.
    25/3/2016

https://plus.google.com/+VienLeTat/posts/GC1TTQWPiNw

KỊCH CỠM

KỊCH CỠM

Ôi đời.. kịch cỡm ngẫm mà than!
Kẻ đói tìm cơm ngữ lắm vàng
Giữa chợ chênh vênh quàng vật quý
Bên đường ngạo nghễ quấn đồ sang
Người lương ngứa mắt nhìn khoe của
Kẻ cướp thâm lòng khởi bạo ngang
Một mét trăm thằng rình khắp ngả
Không mù chẳng chết cũng què mang.

T/Vien
25/03/2016

https://plus.google.com/+VienLeTat/posts/ShTtsXahZwM

RA ĐỒNG - KHỔ LAY

KHỔ LAY
(họa)

Bao đời vất vả mấy nhàn tay
Gặp cảnh tàn thương đúng lúc này
Suối cạn, mòn nương hòng bỏ cối
Hồ trơ ,trụi bãi muốn quăng chày
Già thân nắng dội hờn vài tháng
Mỏi cổ mưa trông tủi những ngày
Thống khổ trần gian còn vướng chịu
Nhân loài mãi vận khó hoài lay.

+LE TAT VIEN​​​​​​​
26/03/2016
---------------

RA ĐỒNG
+Thục Nương​​​​​​​

Nắng sửng ra đồng mệt rã tay
Đôi bờ cháy cỏ quắt qoeo này
Mất mùa liên tục nên treo cối
Thất bát quanh năm đã gác chày
Ăn cực bởi tiền lo cả tháng
Nấu lưng vì gạo thiếu bao ngày
Ông trời sao chẳng cho mưa xuống
Hạn hán miên trường đói lắt lay.

https://plus.google.com/+VienLeTat/posts/NXou4NEDx8C

10.8.17

KÉO MO GIÀ...!

Hjhj...vui tý cả nhà..

KÉO MO GIÀ...!
Xưa trò trẻ nghịch kéo mo cau
Tíu tít phơi mình chả sợ đau
Anh mệt còng lưng còn chẳng ngại
Em vui toét miệng cứ kêu ngầu
Vòng sân lũ bạn hò vang cả
Khắp xóm bao người chạy đuổi nhau
Bởi nhớ ..nay già ôn chuyện cũ
Ôi đời..  lại thấy đẹp làm sao !
T/Vien
26/03/2016


NGÀY QUÊ..! TƯỞNG GÁI QUÊ - CƯỜI RUNG RỐN


NGÀY QUÊ..!

Được thả dông.. nàng tấp tửng quê
Nhà nông khắp vựa trái hoa mề
Chân dài lượn bãi  vì quen thế
Cẳng rộng trèo cây cũng thạo nghề
Dáng thõng tô hô vời ngọn khế
Thân nhoài ưỡn ẹo vẫy triền đê
Chàng nom soóc cỡn thầm hay nhể
Chẳng rõ đài trang... ngữ vụng về..?
T/Vien
26/03/2016
----------------------

TƯỞNG GÁI QUÊ
(họa 1)
Rướn cổ vin cành tưởng gái quê
Nhìn em bóp nặn ngỡ moi mề
Người xinh phố thị sao liều thế
Cẳng đẹp làm ai thấy ngứa nghề
Ghét quả đào tiên mơ vặt khế
Yêu người dáng đẹp ước ngồi đê
Trèo cao rốn hở nhìn hay nhể
Khiến kẻ làm thơ hóa vụng về..
Trần Văn​​ Tịch

-----------------

CƯỜI RUNG RỐN
(họa 2)
Chăng là chủ nhật rảnh du quê
Bởi lẽ nhàn cư thấy xót mề
Gót thả quanh vườn hòng lựa thế
Thân treo hái quả muốn noi nghề
Cơn thèm vít cổ lên cành khế
Bữa thích bên người dạo dốc đê
Được gã  khen dài chân đẹp nhể
Cười rung cả rốn chẳng toan về..
T/Vien


VĂN HOÁ LÙN


VĂN HOÁ LÙN

Trên đời cám cảnh ngẫm buồn thay
Khoả giữa thanh thiên bạch nhật này
Cửa tháo,  rời xe nàng ....xả bậy
Tài ngơi,  dựa bánh gã ....câu bày
"Lộn ngồng"  nét rõ ..đôi bờ trẩy
"Ngược cẳng" vùng lênh..cả mớ đầy
Ngoảnh mặt trần bi mù chẳng thấy
Đâu ngờ ảnh giám(1) nhục toàn thây.

(....................................nhục dòng lây)
T/Vien
27/03/2016
(1) camera đường

---------------------------

      Y ĐỀ
      (họa)
Ngẫm lại sao mà hãi lắm thay
Vì văn hóa thấp mới như này
Tềnh hênh giữa phố tha hồ xả
Trâng tráo bên xe mặc sức bày
Diễn lẳng lơ hàng khoe bọng khít
Dồn lênh láng nước bụm khe đầy
Rồi tem "thất điểm" chưng càng rõ
Gạch nhận mai thì rã cả thây ...
  
Vũ Yên Khánh
:) (họa bài anh Vien Le Tat​)

HẬN..


HẬN..

Nuôi hoài nấng mãi chẳng đền ân
Hận oán còn gieo khắp ngả trần
Phụ mẫu ương tàn đem chói chặt
Anh em nỗi cực phải xa dần
Ăn mòn đạo nghĩa thành gian phỉ
Uống cạn luân thường bởi ác nhân
Giá được thay trời ta phạt thảo
Cung hình tiễn bước vạn mành thân.

T/Vien
27/03/2016

ĐẦU ĐEN KẺ..KIẾP LÀM NGƯỜI


ĐẦU ĐEN KẺ..KIẾP LÀM NGƯỜI
(Xướng)
Đầu đen cũng kiếp gọi tên người
Thắt dạ đau lòng tạo ngữ "ươi"
Bế ẵm từ khi thân đỏ hỏn
Chăm dìu ngỡ lúc phúc vàng tươi
Ngờ đâu chuốc phải loài vô đạo
Chẳng thế ươm toàn giống nghĩa rơi
Chả báo sinh thành, ân phụ mẫu
Còn gieo oán hận mãi trên đời.

T/Vien
27/03/2016

--------------------------

CÓ PHẢI MÁU RƠI
(Họa)
Quỷ dữ mà sao gọi giống người
Đau hồn tiếng Việt, hổ vần “ươi”
Sinh thành mẹ đã hoài công sức
Dưỡng dục cha còn lãng cuộc đời
Mảnh chiếu âu đành dành chỗ ướt
Lưng cơm lại sẻ nhượng phần tươi
Con mình đích thực nào đâu phải
Cục máu hoang lòng cục máu rơi.

+RUMI CHANNEL​​​​(hlv)
....................................


VỊNH CẢNH..!


VỊNH CẢNH..!

Cảnh đẹp thiên nhiên khó hững hờ
Non vàng suối ngọc thấm vào thơ
THU trong mát mẻ dâng hồn nhớ
HẠ  thắm nồng nàn ngập bến mơ
Lãng khách ĐÔNG về êm dạ mở
Bao người XUÂN lại ấm lòng ngơ
Tình yêu đượm kết hoan đường thở
Cõi thế lâng lâng đến dại khờ.
T/Vien
25/03/2016

THẢ SẦU


THẢ SẦU

Ngàn thương vạn nhớ mỏi tay chèo
Mượn gió rong thuyền thả nỗi gieo
Sóng ngã liên miên vờn gõ mạn
Dòng lưu lững thững đẩy trôi bèo
Tình duyên khuyết nửa hờn câm mãi
Mộng ái chưa tròn tủi lặng theo
Võng mắt ngời xa sầu bến quạnh
Hờn trăng.. lỡ hẹn ..chốn quê nghèo. 

T/Vien
28/03/2016

MỘNG BẾN THƯƠNG..!


MỘNG BẾN THƯƠNG..!

Mải miết chèo qua nẻo mộng thường
Con thuyền ngậm bóng nửa vầng dương
Xoay dòng gió thổi duềnh muôn hướng
Uẩn sóng mây dìm gợn những phương
Lặng lẽ trần ai niềm trọn hưởng
Âm thầm bể khổ nỗi mòn vương
Màn đêm nhẹ vẫy trăng tuần thượng
Có kịp xuôi về đậu bến thương.

Có kịp xuôi về đậu bến thương
Loang trời giáng muộn đỏ bầu vương
Gầy chim rã mỏi đâu vờn thượng
Ảo mắt xa mòn chẳng thấy phương
Lạc lõng hư vô nhòa khúc hưởng
Chòng chành biển nước nhạt tàn dương
Thuyền rong lối giục sao ngàn hướng
Mải miết chèo qua nẻo mộng thường.

Khắc khoải chơi vơi nẻo mộng thường
Tay chèo mải lướt đuổi bờ dương
Tình nơi vượt ải tìm trân hướng
Phận chốn qua dòng gặp cố hương
Vạn sóng trùng khơi lòng nhủ gượng
Ngàn mây gió lộng chí am tường
Thầm mơ sẽ trọn đời vui hưởng
Hạnh phúc gieo đầy nỗi vấn vương.

T/Vien
29/03/2016


CÒN XUÂN


CÒN XUÂN

Đón sợi hoen vàng nắng tháng ba
Vời trông mắt ngọc tiếc xuân già
Gom dòng ái đượm còn trên lá
Ủ giọt sương nồng đọng giữa hoa
Kẻo úa mùa sang tàn gió hạ
Thì phai giấc mộng rũ mơ ngà
Làm trăng vẫn hẹn tình thơ khoả
Thấy đẹp tâm hồn ngọt áng ca. 

T/Vien
03/03/2016