5.11.16

MUỐN SỔ LỒNG-NHỚ LÀNH GÔNG


Thơ vui

NHỚ LÀNH GÔNG
(họa)
Nom vừa bảnh choẹ muốn thành ông
Cật ấm rồi như sáo sổ lồng
Dửng mỡ đâu còn lo rũ dáng
Ra ràng chẳng hết lại tàn lông
Ngao mò khụy gối ngày sau bãi
Rạm móc gù thân bữa trước đồng
Đến nỗi duyên vàng khoe ế ẩm
Thôi về tẩm bổ nhớ lành gông.
T/Vien
05/11/2016
_________________

MỘNG SỔ LỒNG
(xướng)
Thật chẳng ra gì cái ngữ ông
Nhiều năm bị nhốt ở trong lồng
Thôi đành khổ giữ đừng teo dáng
Cũng phải lo gìn chớ trụi lông
Tiếc buổi vồ nghêu bò giữa lạch
Thèm khi chộp tép nhảy ven đồng
Rằng sau sẽ đợi người quân tử
Cứu rỗi thân này khỏi mọt gông.
05/11/2016
Võ Anh Tuấn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét