2.5.17

KHÓ MÀ THIỀN


ĐẾN CỤ CŨNG BỎ THIỀN
(hoạ - ndt)

Già nay tĩnh tại muốn quên phiền
Cực nhẽ nom đời chả thấy yên
Ngỡ tập đường cho thần thái khoẻ
Rồi nương ghế để cõi tâm bền
Vườn kia chẳng trống vì thân lão
Ngõ nọ đâu chừa bởi thiếu niên
Vượn bỡn hươu đùa quanh khắp cả
Vừa ngơi đập mắt hỏi sao thiền.
T/Vien
_________________________

ĐẾN CỤ CŨNG BỎ THIỀN
  ( xướng - Ngũ độ thanh)
Tưởng được về hưu sẽ hết phiền
Đâu ngờ cám dỗ phận bình yên
Vì nơi đứng luyện rèn thân vững
Bởi chỗ ngồi tu tập sức bền
Bãi nọ ... Không nhường cho lớn tuổi
Sân này ... Đã nhận để thành niên
Vườn hoa Bách Thảo thời măng mọc
Cụ mới nhìn thôi đã bỏ thiền.
            Thơ Đỗ Quốc Huy
      Ngày 25 tháng 4 năm 2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét