6.4.18

LẠNH


LẠNH

Một thoáng ưu tư một thoáng buồn
Nghe đời rớt rụng giữa mưa tuôn
Ngày xanh chẳng cạn sầu trơ bước
Mộng thắm chưa vơi tủi đẫy nguồn
Lỡ cả mùa xuân tình biệt mãi
Qua từng kỷ niệm nghiã hoài luôn
Kìa cơn gió lạ luồn ngang cửa
Chạm giấc mơ hoang lạnh ngõ hồn.

T/Vien

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét