DUYÊN PHAI
ndt - vịnh tranh
Duyên lành chả trọng xót mà chi
Ngọc nứt vàng phai cảm nỗi gì
Thật khách êm lời nhăn nhở giỡn
Gian người bạc tiếng lỡ lầm phi
Tình si biệt ngõ sầu dâng mắt
Nghĩa luyến lìa xuân tủi ngập thì
Cứ để hàng mi thầm mộng dõi
Hoa lòng đã muộn buổi từ ly.
T/Vien
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét